Địa chỉ: Phố Phạm Văn Bạch, phường Yên Hòa, quận Cầu Giấy, Hà Nội

Học chậm 3 năm và bị cưa một chân, chàng trai hemophilia vẫn tốt nghiệp Đại học

Phi Quốc Chân (26 tuổi, Hà Nội) sinh ra đã không may mang trong mình căn bệnh hemophilia (máu khó đông) và hiện đang điều trị tại Viện Huyết học – Truyền máu TW. Trước đây, do không được điều trị đầy đủ nên Quốc Chân chỉ biết sống chung với những cơn đau triền miên vì chảy máu. Suốt thời học sinh, em liên tục phải nghỉ học. Phải mất 3 năm Chân mới học xong lớp 8 và 2 năm mới học xong lớp 10, không phải vì học kém mà vì bệnh tật hành hạ.

Những lần chảy máu tái phát liên tục trong cơ, khớp không chỉ làm Quốc Chân đau đớn mà còn khiến em không thể đi lại được. Đi đâu, làm gì em cũng phải có người cõng, cảm giác tù túng, phụ thuộc vào người thân khiến em không chịu đựng được.

Đến năm lớp 10, chân phải của Quốc Chân bị hoại tử và không thể giữ lại được nữa. Còn gì khủng khiếp hơn với một chàng trai vào lứa tuổi 18, đôi mươi và phải chấp nhận vĩnh viễn mất đi một chân.

Nhưng có lẽ vì đã sống quá quen với nỗi buồn tới mức không thể đau hơn được nữa, Quốc Chân đối mặt với nỗi đau mất chân một cách vững vàng: “Tôi cảm thấy được giải thoát vì trước đây với cái chân đầy thương tổn, bị hoại tử tôi đi đâu cũng cần có người cõng, phải dùng đến xe lăn còn bây giờ tôi có thể tự mình đi lại được”.

Chỉ còn lại một chân và trở lại trường học với những bạn học kém mình 3 tuổi là một trở ngại tâm lý rất lớn, nhiều lúc em không muốn đến trường, chỉ muốn thu mình trong bốn bức tường.

Nhưng ước mong được sống như một người bình thường và những lời động viên của bố mẹ, của người thân đã cho Quốc Chân nghị lực vượt qua tất cả.

Quốc Chân có suy nghĩ: “Tôi không còn coi mình là một người yếu đuối, một người mang bệnh tật rồi cần sự thương hại của mọi người để sống. Tôi tự cho rằng mình là một người bình thường, cũng được đi học, cũng có một gia đình, cũng có những người yêu thương tôi như bao con người khác.

Tôi phải cố gắng để đạt được sự công nhận của mọi người không phải vì thứ bệnh mà tôi mang trong người, mà phải bằng sự nỗ lực, cố gắng của bản thân.

 

Dù phải mất 15 năm mới học xong phổ thông, cho dù vẫn phải phải đi viên đều đặn, nhưng với ý chí quyết tâm, Quốc Chân đã thi đỗ đại học Hà Nội, Khoa Tiếng Tây Ban Nha. Hàng ngày Chân tự đi xe máy để đi học, đi viện mà không phải phụ thuộc vào bất cứ ai. Hiện nay, anh đã tốt nghiệp Đại học, bắt đầu đi làm và có cuộc sống hoàn toàn tự lập.

Quốc Chân cảm thấy đầy hy vọng vào tương lai: “Đến bây giờ, cuộc sống của tôi đã không còn khó khăn như trước. Tôi đã được điều trị y tế, chăm sóc sức khỏe đầy đủ để được đi học, có những cơ hội trong cuộc sống. Tôi hiểu rằng để có được điều đó chính là nhờ sự cố gắng của người thân, của các y bác sĩ, thầy cô, bè bạn… và của chính bản thân mình. Tôi hiểu rằng tôi phải cố gắng nhiều hơn nữa trong tương lai”.

Trương Hằng, ảnh: Công Thắng
Tag :

Ý kiến


    Trở thành người đầu tiên bình luận cho bài viết này!

    Bài viết liên quan